HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON
DIỄN ĐÀN THÔNG TIN CỦA HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON.
 
 FAQFAQ   SearchSearch   MemberlistMemberlist   UsergroupsUsergroups   RegisterRegister 
 ProfileProfile   Log in to check your private messagesLog in to check your private messages   Log inLog in 

...la^u qua' ko ai vie't gi`... tho^i cho xin ti' y' kie'n..

 
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> TÂM T̀NH
View previous topic :: View next topic  
Author Message
cyt0638
Thành viên
Thành viên


Joined: 22 Jan 2008
Posts: 273

PostPosted: Wed Jan 27, 2010 1:42 am    Post subject: ...la^u qua' ko ai vie't gi`... tho^i cho xin ti' y' kie'n.. Reply with quote

...dạ thưa quư bà con cô bác, chẳng là v́ em mới xem trên net có một cuộc thi "viết cho người tôi yêu" được tổ chức để các thí sinh viết thư gởi về toà soạn, để bầu chọn cho giải thưởng "lá thư xúc động" nhất, nên em liền ngồi vào bàn làm một phát để thử lửa đi thi, mong quư bà con cho em tí ư kiến để xem em có nên gởi hay không !!!??? Cám ơn quư bà con !!!

Thang điểm em đề ra : thấp nhất là 0 và cao nhất là 9

1. Quá dài, làm biếng đọc, không chấm --> 0 điểm cho em.

2. Cũng tạm được, nhưng hơi dài, làm mỏi mắt đọc giả --> 3 điểm cho em.

3. Viết cũng khá, nhưng có chỗ chưa hay, nên sửa lại --> 5 điểm cho em.

4. Viết khá lắm, cũng gây chút xúc động, nhưng chưa đủ điều kiện để đọc giả rơi nước mắt --> 7 điểm cho em.

5. Viết hay ghê, tôi đọc mà muốn khóc, gửi đi, biết đâu thắng sao --> 9 điểm cho em.

Xin quư vị cho em những ư kiến mang tính "nghệ thuật" (nên sửa chỗ nào, thêm bớt chỗ nào), không nêu ư kiến mang tính "nội dung" (người này là ai? c̣n gặp nhau ko?), v́ đây là em tưởng tượng khá nhiều nên không mang tính chân thật!!! Cảm ơn bà con trước !!!

"....cho người t́nh xa .... 1 0 năm sau ....

Vậy là cũng đă gần 1 0 năm kể từ lần đầu tiên anh cầm ….bàn phím để viết thư cho em, tức là cũng đă gần 1 0 năm anh ko có đủ sức mạnh và can đảm để ngồi lại vào bàn và viết cho em thêm 1 lá thư nào nữa kể từ sau “lá thư cuối cùng” ngày 16 tháng 3 năm đó…..

Vậy mà không hiểu sao, hôm nay, anh lại giật ḿnh thức giấc giữa đêm thêm 1 lần nữa, cũng như bao đêm trước, anh lại chợt tỉnh khi ….. anh mơ thấy em. Càng đến gần ngày kỷ niệm 1 0 năm đó, anh lại thấy trong tiềm thức của ḿnh c̣n nghĩ đến em, như thể chưa bao giờ quên em.......

Anh cảm ơn Chúa đă cho anh gặp em, và anh cũng buồn khi Chúa mang em xa anh, nếu đó là lỗi lầm th́ hăy để anh nhận lấy và hăy để em về lại bên anh, anh cần em hơn mọi thứ anh đang có hiện nay; v́ em không phải tiền bạc giàu sang, mất rồi anh có thể kiếm lại, v́ em không phải danh vọng địa vị, anh có thể thay đổi được để thấy măn nguyện hơn, đơn giản thôi em à, v́ em ….là em…sss

Nhưng rồi, khi mà em cho là t́nh cảm của anh chưa đủ lớn, khi mà em chưa hoàn toàn tin vào anh thực sự th́ làm sao anh có thể níu kéo và có thể như một cái bóng đi bên đời em được???... dù rằng anh rất muốn điều đó xảy ra … em biết chăng em???

Anh từng nghĩ rằng “anh đă mất em”, nhưng anh chợt cười buồn và tự nh́n lại câu chuyện ḿnh anh khi có người đến nói với anh rằng: “làm sao mày có thể nói mày mất một cái ǵ khi mà thật sự mày chưa hề có nó???” Đúng quá phải ko em? Lúc đó anh mới thấy ḿnh thật c̣n quá ngây ngô, rơ ràng t́nh yêu th́ cần có sự nắm giữ của hai người ở hai đầu dây, c̣n chúng ḿnh, chỉ có một đầu dây được anh cầm chặt, giữ măi ko buông, trong khi đầu dây kia em không hề một lần cầm tới, dù chỉ một lần….một lần…. một….lần…..thôi…..

Rồi một ngày, anh đưa em về bên ấy, ngồi bên anh, em khóc, em khóc như cách đây 1 0 năm em đă khóc với anh. V́ sao em khóc hả em? giọt nước mắt muộn màng đó cũng không c̣n thắm trên vai nhau, mặc dù ḷng anh, ḷng em đă khóc rất nhiều từ lâu. Em khóc bên anh hôm nay, ai khóc cho em ngày mai??? …...anh……

Đoạn đường về dù ngắn, dù đèn đường vẫn sáng rực và ḍng người, xe cộ vẫn chạy qua lại tấp nập. Vậy mà anh thấy thế giới chỉ một màu đen và lạnh lẽo đến tê người. Vai anh cứ run lên tái tê, bàn tay anh buốt lạnh trên vôlăng! Dù như thế anh cũng sẽ không cần một bàn tay khác, nếu đó không phải là bàn tay của em. Ngày mai có khi anh buồn, ngày mai có khi ḷng sẽ nhớ, dù như thế anh cũng phải đi trên con đường không có em. Anh nhớ trước đây, v́ nhớ em, đôi tay lúc nào cũng chỉ muốn nhắn tin hay gọi cho em. Em c̣n nhớ ko? những khi anh gọi về chỉ để bảo em lo ngủ sớm, ăn đúng giờ và ít uống cà phê lại v́ nó không tốt cho bao tử của em, đơn giản vậy thôi, nhưng anh vẫn thích làm, dù em chưa bao giờ làm theo những ǵ mà anh lo lắng…

...Anh chỉ giận ḿnh đă thương em chứ anh chưa bao giờ giận em v́ em không thương anh !!! Bởi anh mù quáng, mới ngậm đắng ḿnh anh…..

….cho đến giờ này, t́nh cảm anh dành cho em vẫn c̣n nguyên vẹn. Nhưng nó đang được anh cất giấu và chôn sâu trong ḷng ḿnh,măi măi không lấy ra được nếu không có câu thần chú :" Em yêu anh" của em. Ngày mai anh sẽ không c̣n em nữa, như trước đây anh không hề có em bao giờ. Để nỗi cô đơn theo anh đến một miền trời xa và nhắc cho anh biết bao ngày xưa. Nhắc cho anh rằng anh luôn c̣n lại một trái tim ..... thương em biết bao…

…Những ngày qua và những ngày tiếp theo này sẽ thật khó khăn đối với anh, ai từng yêu sâu sắc hẳn sẽ hiểu được, để quên đi người ḿnh yêu thương….. sẽ khổ sở đến như thế nào.……

Anh không thể dối ḷng ḿnh và phải thừa nhận rằng anh vẫn đang nghĩ về em, c̣n thương em nhiều lắm, nhiều hơn những ǵ em cảm nhận, nhiều hơn những ngày đầu nói thương em, bởi t́nh cảm anh dành cho em chỉ ngày một lớn lên mà chưa bao giờ dừng lại. Nhưng nỗi nhớ ấy, t́nh cảm ấy từ hôm nay anh buộc phải chôn chặt và chỉ riêng ḿnh anh biết thôi! Anh sẽ cố quên em!!! ….dù chưa biết đến khi nào sẽ làm được…..

Anh biết, anh sẽ lại yêu nhưng không trọn vẹn và vô tư như t́nh yêu anh dành cho em. Anh biết anh sẽ yêu 1 lần nữa trong sự bấp bênh lo sợ, trong cái nh́n e dè và thận trọng v́ anh sợ đau lắm, đau đến nỗi muốn chết đi. Điều đó đồng nghĩa với việc, anh sẽ măi măi không có hạnh phúc trọn vẹn v́ xa em và v́ anh yêu em mất rồi ! C̣n về phần em, anh biết em sẽ buồn, sẽ tủi, sẽ suy nghĩ cũng như lo sợ nhiều lắm. Chắc em sẽ sống lặng lẽ và sẽ buồn một thời gian. Rồi công việc, bạn bè và những người thân trong gia đ́nh sẽ giúp em quên hết mọi thứ thôi mà, anh tin rằng nỗi buồn sẽ qua đi và niềm vui trong cuộc sống lại hé nở trên đôi môi em. Anh mong là như vậy. Hăy sống tốt và cố gắng lên em nhé ! Người anh đă từng thương, rất thương cho đến tận giờ phút này, và c̣n tiếp tục những ngày sau nữa…

Em không yêu anh nên sẽ ko buồn. Không nên quan tâm đến con tim anh hoang vắng hay tàn phế. Khi xưa anh thương em như một tṛ chơi thơ bé, bao năm qua đi, lớn khôn rồi cũng đành là thế, đành rẽ chia hai người về hai lối. Những ǵ anh nói khi gặp em ngày trước, nửa muốn, nửa không, nửa thật, nửa dối ḷng ḿnh để nói ra những câu phũ phàng. Và có cả những câu không hay dù nó là vô t́nh hay cố ư. Nếu có điều ǵ khiến em phật ḷng, th́ hăy cứ trách, cứ giận hờn, cứ hận anh! Như vậy chắc tốt cho anh hơn!!!

Cũng thật t́nh cờ khi anh định kết thúc bức thư này anh lại vô t́nh đọc được một bài thơ của ai đó. Anh ngỡ như lời thơ ấy dành cho riêng anh vậy, cho chính anh. Vâng, anh sẽ bắt đầu quên... Tự nhủ với ḷng ḿnh sẽ bắt đầu quên, cứ coi người như người dưng qua ngơ, cứ thản nhiên như chưa từng gặp gỡ. Mà sao vẫn măi không yên? Ḿnh sẽ quên. Ừ th́ ḿnh sẽ quên em….

……………………………………………………………………………

Xin lỗi v́ anh vẫn không thể quên em. Cuối năm anh đă từng hy vọng sang năm mới ḿnh có thể đóng lại tất cả những t́nh cảm trong ḷng. Không hiểu sao dù biết rằng ḿnh không thể, ḿnh phải thoát ra khỏi cái hoàn cảnh mà ḿnh đă tự tạo ra và tự nhốt ḿnh trong đó. Anh không giải thích được bản thân ḿnh v́ sao lại như thế, bạn bè nói với anh rằng hăy lập một mối quan hệ mới, để có thể quên em. Anh đă thử nhưng không làm được, tất cả đều tỏ ra nhạt nhẽo đến đáng sợ. Tiếp tục chờ đợi, khoảng cách và thời gian sẽ làm phai nhạt tất cả. Anh hy vọng một ngày nào đó ḿnh đối diện với em mà không run, có thể nói cười một cách b́nh thường, có thể nh́n em mà trái tim không rung động. Hy vọng một ngày nào đó anh có thể coi em như một người bạn, thực sự là một người bạn tốt….

….Anh xin lỗi anh không thể quên em hiện tại…..

Em xem h́nh anh rồi nói anh bây giờ ốm tong ốm teo, ốm nhách đến nỗi con bé TTT nhỏ xíu cũng ẵm không nổi, ốm đến nỗi đem làm mắm được rồi !!!??? Nếu thật sự em thích ăn mắm, anh cũng sẵn sàng hoá thân thành con mắm cho em … nhậu, v́ chỉ có cách đó anh mới có thể được em nâng niu……bằng đôi đũa, rồi được em âu yếm mà ….nhai đến nát tan…. (nếu em đọc năy giờ thấy buồn th́ bây giờ em hăy cười lên nha em, v́ anh rất thích được thấy em cười, dù ngay lúc này em ko ở bên cạnh anh, nhưng anh vẫn nhớ nụ cười của em từ trong trí nhớ của ḿnh !!! c̣n nếu năy giờ em cứng ḷng ko một chút buồn th́ cũng hăy cười lên đi em, v́ em đă đúng khi nói anh là “cái đồ khùng”, anh khùng thiệt, khùng hơn cả cái chữ khùng luôn em nhỉ ???)

…5 giờ sáng rồi mà trăng vẫn c̣n nằm im ĺm trên cành cây, nh́n trăng tṛn anh lại nhớ đến Hàn Mặc Tử “ai mua trăng ổng bán trăng cho, chẳng bán t́nh duyên ước hẹn ḥ”….h́nh như anh cũng rất giống ổng em nhỉ (chỉ có điều anh ko bị bất hạnh về thể xác như ổng). Anh thấy ḿnh với ổng giống nhau ở chỗ cả hai đều phải giấu t́nh vào trong, rồi đi t́m cô đơn để không nhớ người xưa….em có thấy vậy ko??? Ổng có vầng trăng của ổng, anh cũng có vầng trăng của anh….

……là em…..

Anh đă cố giấu h́nh em trong một ngăn nào đó của trái tim, anh khoá lại rồi ném ch́a khoá đi. Nhưng rồi số phận lại đẩy đưa anh t́m lại được chiếc ch́a khoá đó, thật sự khi anh t́m lại được nó, anh ko biết ḿnh phải vui hay buồn, anh vui v́ có thể nh́n lại h́nh em, và cũng buồn v́….càng nh́n em, yêu em hơn, và yêu em măi….rồi anh tiếp tục chết trong mộng của ngày xưa…..

Chắc em quên rồi những ngọn nến trong đêm anh đă đốt cho em …. những ánh lửa mà em không cho anh dập tắt, em muốn ngồi nh́n nó cháy, cháy măi, hai đứa cứ ngồi, ngồi ….và ngồi đến tận 3 h sáng ngoài trời, để rồi cuối cùng những ánh lửa đó cũng phải lụi tàn theo sự vô t́nh của thời gian …em nh́n anh rồi nói: “đó, thấy chưa, đâu có cái ǵ tồn tại măi được, rồi anh cũng sẽ hết thương em thôi, đừng lo”

…em ơi, em đă nh́n thấy lửa tàn, nến tắt, nhưng em có biết đâu rằng t́nh cảm anh dành cho em vẫn chưa bao giờ tàn phai, ánh sáng của h́nh bóng em vẫn chưa hề tắt trong tâm hồn anh…chưa bao giờ em ơi!!!...

Giờ đây chắc hẳn những tờ giấy nhỏ ghi 62 điều ước anh ước cho em 1 0 năm về trước đă trở thành cát bụi bay lên mây cao rồi phải không em? Hay chúng đă được đưa trở lại thành những trang giấy trắng chưa hằn vết mực hả em (nếu em recycle để bảo vệ môi trường Wink)? Nhưng dù chúng có trở thành ǵ đi nữa th́ chúng cũng đă mang theo t́nh anh trong đó, và anh cũng ko hối tiếc v́ t́nh anh cho em có thể hoà vào cát bụi của ḍng đời, được gió đưa khắp mọi ngă đường, trong đó đường t́nh anh đi và đường t́nh em đi, hai hướng thật xa nhau, và có lẽ không bao giờ gặp nhau…..em ơi, anh buồn thật buồn……

Rồi khi cát bụi t́nh anh đó rớt xuống sông xuống biển, là lúc anh có thể cúi nh́n, để làm cho nước biển thêm mặn từ đôi mắt này, để anh nhớ rằng …. anh đă thương em …

Rồi khi cát bụi t́nh anh đó được gió đem lên cây cao, là lúc anh có thể ngước đầu nh́n, để nỗi đau ngày nào chảy ngược vào trong, để … anh biết rằng anh vẫn c̣n thương em …

Rồi biết đâu, một ngày nào đó gió thương gió hiểu, đưa cát bụi t́nh anh đó đến trước mái hiên nhà em, đưa t́nh anh vướng vào tóc em, là lúc anh có thể ngậm ngùi hiểu rằng ….. anh sẽ măi thương em …..

….trời đă bắt đầu sáng, con đường đă bắt đầu hiện lên trước mắt anh… đi đi em, con đường phía trước đó là tương lai của em, là cuộc đời của em, là gia đ́nh của em….hăy cố gắng bước tiếp….bởi v́….

….đằng sau lưng em đó mới là anh, anh đang đi trên con đường mang tên em. Em đi !!! Đừng quay đầu lại, để rồi khi nào em nh́n lại mà ko c̣n thấy anh, th́ hăy biết rằng khi đó em đă đi quá xa đời anh, để anh tỉnh giấc và biết rằng chúng ta đă, đang và sẽ măi măi là đường t́nh đôi ngă mà thôi.

…Khi tầm mắt 2 đứa ko c̣n nh́n thấy nhau được nữa, khi đó em hăy biết rằng anh vẫn c̣n luôn nh́n về hướng có em, nhưng nh́n bằng trái tim với một ngăn đă vỡ vụn…chỉ c̣n sót lại bóng h́nh em trong đó…..

…Em hỏi anh: “để ta chờ xem nhà ngươi thương ta được bao lâu”…
…Anh trả lời: “không lâu đâu em, anh biết anh chỉ thương em có 3 ngày thôi:

….ngày hôm qua....

….ngày hôm nay….

….và ngày mai….

…cho đến khi nào anh ko c̣n biết được ngày mai nữa….”

…có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ, nỗi niềm đầy lại vơi, mỗi mùa khóc thương một người….

….khi nào em buồn, hăy nh́n lên trên bầu trời buổi đêm nha em, lúc đó, em sẽ thấy t́nh cảm của anh dành cho em, t́nh yêu đó anh đă đem trả lại trăng sao, để chúng có thể tồn tại măi măi với thế giới này, v́ trăng và sao chính là những chứng nhân đầu tiên khi anh nói anh yêu em....

...kí tên: “Thương hoài ngàn năm”

...bút hiệu: CYT | / \"



_________________


Có ai biết nỗi ḷng trong đêm vắng
Gió Đông về thấm lạnh cơi ḷng đơn......
Back to top
View user's profile Send private message Visit poster's website Yahoo Messenger
hienly
Thành viên
Thành viên


Joined: 18 Jan 2008
Posts: 321

PostPosted: Mon Feb 08, 2010 10:19 pm    Post subject: Reply with quote

11111111111
Back to top
View user's profile Send private message
Display posts from previous:   
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> TÂM T̀NH All times are GMT - 8 Hours
Page 1 of 1

 
Jump to:  
You cannot post new topics in this forum
You cannot reply to topics in this forum
You cannot edit your posts in this forum
You cannot delete your posts in this forum
You cannot vote in polls in this forum


Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group