HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON
DIỄN ĐÀN THÔNG TIN CỦA HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON.
 
 FAQFAQ   SearchSearch   MemberlistMemberlist   UsergroupsUsergroups   RegisterRegister 
 ProfileProfile   Log in to check your private messagesLog in to check your private messages   Log inLog in 

Chuye^.n co^? ti'ch nga`y thuo`ng TAP 55555

 
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> NHỮNG MẪU CHUYỆN NGẮN
View previous topic :: View next topic  
Author Message
cyt0638
Thành viên
Thành viên


Joined: 22 Jan 2008
Posts: 273

PostPosted: Sun Apr 20, 2008 12:01 am    Post subject: Chuye^.n co^? ti'ch nga`y thuo`ng TAP 55555 Reply with quote

Chuyện 25: T́nh Mẹ T́nh Con

Thanh minh. Bàn chuyện cái mộ mẹ, anh Hai nói:
- Tôi góp một phần.
- Tôi một phần.
- Tôi cũng một phần.
Thím Tư chen vào, như đùa như thật:
- Chú Út hai phần mới phải. Anh Tư đâu hưởng ǵ đâu?!
Chợt nhớ lúc nhỏ, mấy anh em ngủ chung với mẹ. Đêm, muỗi vào mùng cắn mẹ. Mẹ không đập, sợ hụt, cứ để muỗi cắn mẹ no rồi sẽ không cắn các con.
Ôi! T́nh yêu của mẹ là thế. Có chia phần bao giờ đâu!

→ Nuôi con mới biết sự t́nh
Thảm thương cha mẹ nuôi ḿnh khi xưa

→ Nuôi con chẳng quản chi thân
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn
Biết lấy chi đền nghĩa khó khăn
Lên non xắn đá xây lăng mẹ nằm

Chuyện 26: Người Cha

Hừng đông, bến tất bật thuyền ra khơi. Cũng như những lần rời bến trước, chị ở lại cùng con. Cầm tay anh mà không đưa tiễn.
Anh đi nhanh, bóng vạm vỡ, rắn rỏi...
Đă đủ cả: Lưới, dây, lửa, đèn, dầu, muối...
Thuyền khởi động. Bỗng anh dừng máy, xuống thuyền quay trở lại nhà. Chị hỏi. Anh cười với chị và con.
- " Anh quên thuốc? " Nhưng anh mở tủ, lấy bút.
Hôn vợ và con. Anh vội vă rời nhà.
Băo số 5. Anh không về nữa. Nhưng sổ liên lạc của con, anh đă nhớ kư...

→ Một năm một tuổi thêm già
Công cha nghĩa mẹ bao la tấc ḷng.

Chuyện 27: Quê nghèo

Nghe tính tiền hết gần năm mươi ngàn, chị nó tặt lưỡi xuưt xoa: “Mèn đét ơi. Sao mà mắc dữ vậy! Nhiêu đó tiền ở dưới đi chợ được mấy bữa”.
Nó nổi cáu, gắt chị: “Cứ nói hoài. Ở quê khác. Thành phố khác. Hà tiện như chị chắc người ta dẹp tiệm hết quá!”.
Hôm rồi về thăm nhà, thấy má lụi cụi bó lá dừa bán được hai, ba ngàn một ngày, nó chợt nhớ lại vẻ mặt tiu nghỉu của chị hôm nào. Nó thấy mắt cay cay…

→ Mẹ già ở túp lều tranh
Đói no chẳng biết, rách lành chẳng hay

→ Giàu mà hai ngả chia ly
Em ơi hăy nhớ hồi khi cơ nghèo


Chuyện 28: Con trai tôi

Hôm đó, có việc không vui ở cơ quan, tôi bực dọc ra về. Thằng Tí hớn hở chạy ra :
- Ba cho con xin mười ngh́n.
- Không có! Tôi quát, nó thút thít chạy vào nhà.
Bữa cơm tối chẳng ngon chút nào. Tôi đi ngủ sớm nhưng vẫn trằn trọc măi với chuyện bực dọc ở cơ quan. Cu Tí lặng lẽ đến bên :
- Con mừng sinh nhật ba, - nó ngập ngừng – con không có tiền – nó đưa gói quà - một cái thiệp giấy vẽ lem luốc với hàng chữ nắn nót “Happy Birthday”

→ Làm con cho đáng nên con
Trong tṛn hiếu đạo, ngoài tṛn giá danh

Chuyện 29: Xót xa.....

Tốt nghiệp Đại học Văn hóa – Nghệ thuật – Du lịch, chị Hai ở luôn trên Thành phố làm Phó giám đốc cho một công ty Đầu tư và phát triển Du lịch tại Sài G̣n. Măi đến hôm nay – dễ chừng gần ba năm – chị Hai mới về. Cả nhà khôn xiết vui mừng. Má lật đật chèo xuồng đến chợ nổi mua đồ về làm bữa cơm thịnh soạn:
_ Tội nghiệp chị Hai tụi bay, hồi giờ có được bữa ăn nào đàng hoàng, tử tế đâu?
Đang ăn, chị Hai bỗng giật ḿnh, lấy đũa khều một sợi tóc từ trong đĩa ḷng xào ra:
_ Ai làm bê bối và cẩu thả thế này? Kiểu này ở nhà hàng họ đă đổ vào thùng nước cơm! Khách du lịch mà biết, chỉ có nước đóng cửa dẹp tiệm! Sạt nghiệp là cái chắc!
Nói xong, chị Hai đứng dậy bỏ ăn, nhanh chân bước lên nhà trên.
Từ năy giờ, má ngồi đó, im ĺm như tượng đá. Thằng Út cầm sợi tóc lên săm soi một lúc rồi la to lên, giọng c̣n ngọng nghịu :
_ Sợi tóc bạc hơn một nửa rồi má ơi ......................!!!!!!!!!!!!!!!

→ Liệu mà thờ mẹ kính cha
Đừng tiếng nặng nhẹ người ta chê cười

→ Bây giờ muốn đáp ơn cao
Th́ cha mẹ đă không bao giờ c̣n

Chuyện 30: Vợ chồng

Mỗi lần du lịch, anh vẫn bật cười v́ tính nhát gan của chị. Xe qua đèo: sợ. Lên núi cao: sợ. Biển sóng lớn: sợ. Những lúc ấy, anh lại ôm lấy chị, vỗ về:
- Đừng sợ, có anh đây. Em hăy can đảm lên nào !
Công ty phá sản. Từ cương vị gián đốc, anh quay về với hai bàn tay trắng. Anh hốc hác, suy sụp. Chị dịu dàng ôm anh vào ḷng, xoa xoa mái tóc:
Đừng tuyệt vọng, anh c̣n có em mà. Hăy can đảm nhé anh !

→ Đă rằng là nghĩa vợ chồng
Dầu cho nghiêng núi, cạn sông chẳng rời

→ Chèo ghe vượt sóng qua sông
Đạo nghĩa vợ chồng nặng lắm ai ơi

_________________


Có ai biết nỗi ḷng trong đêm vắng
Gió Đông về thấm lạnh cơi ḷng đơn......
Back to top
View user's profile Send private message Visit poster's website Yahoo Messenger
Display posts from previous:   
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> NHỮNG MẪU CHUYỆN NGẮN All times are GMT - 8 Hours
Page 1 of 1

 
Jump to:  
You cannot post new topics in this forum
You cannot reply to topics in this forum
You cannot edit your posts in this forum
You cannot delete your posts in this forum
You cannot vote in polls in this forum


Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group