HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON
DIỄN ĐÀN THÔNG TIN CỦA HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON.
 
 FAQFAQ   SearchSearch   MemberlistMemberlist   UsergroupsUsergroups   RegisterRegister 
 ProfileProfile   Log in to check your private messagesLog in to check your private messages   Log inLog in 

Chuye^.n co^? ti'ch nga`y thuo`ng TAP 666666

 
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> NHỮNG MẪU CHUYỆN NGẮN
View previous topic :: View next topic  
Author Message
cyt0638
Thành viên
Thành viên


Joined: 22 Jan 2008
Posts: 273

PostPosted: Wed Apr 23, 2008 11:16 pm    Post subject: Chuye^.n co^? ti'ch nga`y thuo`ng TAP 666666 Reply with quote

Chuyện 31: Tại Sao Mẹ Lại Như Thế, Mẹ Ơi!

Bà lăo bán hoa đầu ngơ vuốt măi mấy đồng bạc mới phẳng phiu được. Lựa mấy bông hồng đỏ, bà đưa cho thằng bé. Mắt nó sáng long lanh, khuôn mặt rạng rỡ, hai tay thằng bé nhận lấy mấy bông hoa rồi lao vút về nhà.
Hôm nay, sinh nhật mẹ. Nó chắt chiu tiền quà sáng cả tuần để có được mấy đồng bạc vừa đủ mua mấy bông hoa.
Nó đặt nhẹ nhàng mấy bông hồng lên bàn. Nh́n quanh, lọ hoa ở cao quá, nó bé thế kia làm sao lấy được. Ừ, phải rồi, cái ghế. Nó đứng lên cố với lấy cái lọ hoa thủy tinh trong suốt mà bố nó mua ở tận bên Tây về.
Choang! Một tiếng vỡ làm tim nó thót lại, mặt nó tái mét, chân tay run lẩy bẩy. Đúng lúc, mẹ nó về. Nh́n những mảnh vỡ thủy tinh tung tóe trên sàn nhà, mẹ nó quắc mắt: "Trời ạ, cái thằng này, mày có biết cái lọ hoa bao nhiêu tiền không?". Rồi, thẳng tay người mẹ tát cho nó một cái. Khuôn mặt thằng bé méo xệch, cổ nó mằn mặn, nó cố nuốt những giọt nước mắt trẻ con. Có ǵ đấy nghèn nghẹn... rồi một tiếng nấc nghẹn ngào - Tại sao mẹ lại như thế, mẹ ơi!

--> Tội nghệp thằng bé có bà mẹ ko hiểu tấm ḷng của nó Sad
"Mẹ ơi đừng đánh con đau
Để con bắt ốc hái rau cho mẹ nhờ"

Chuyện 32: Trước .... Sau

Trước, ở nhà tập thể, căn pḥng hẹp tí chỉ đủ kê chiếc gường, cái bàn. Ba chạy xe đạp ôm. Mẹ ở nhà chăm sóc con. Con c̣n nhỏ hay khóc đ̣i quà. Ba mẹ vỗ về, con nín. Cả nhà cùng cười.
Sau, ba nghỉ chạy, vào làm trong một xí nghiệp. Mẹ phụ việc cho nhà người bà con. Rồi ba mẹ xây nhà mới khang trang hơn. Cả ba và mẹ đều bị cuốn ḿnh vào công việc. Con lớn không c̣n khóc ṿi vĩnh và thường được ba mẹ mua quà cho. Nhưng cả nhà ít khi cười cùng nhau.

--> Well , "sống trên đời này , người giàu sang cũng như người nghèo khổ", giàu nghèo chưa chắc ai sướng hơn ai , ít nhất là về khoản tâm hồn....
Truyện này ko có câu ca dao nào phù hợp , lấy câu này ko biết đúng kô
"Khó nghèo một vợ một chồng
Một miếng cơm tấm mà ḷng thảnh thơi."


Chuyện 33: Suy nghĩ

Buổi thi cuối. C̣n 15 phút nữa mới tới giờ, cả lớp nhộn nhạo trước pḥng thi. Kẻ cười người nói, lớp học không đông lắm nhưng cũng đủ làm mảnh sân nhỏ trở nên chật chội.

Bỗng một bạn la lên: “Ủa, ai đánh rơi 1.000 đồng nè”. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía có tiếng la. Chàng lớp phó đứng cạnh gốc phượng hí hửng chỉ tay xuống nền ximăng: “Nè, đây nè”. Lẫn trong lá cây rụng và cát bụi là tờ 1.000 đồng cũ kỹ.

“Trời, tưởng ǵ có 1.000 đồng”, “C̣n cũ x́ nữa chớ”, “Hi hi, lớp phó nhặt đi, nh́n tướng ông giống ăn mày lắm đó”... Tờ tiền nằm chỏng chơ v́ chẳng ai muốn bị “mang tiếng”. Bỗng một cô bạn nhỏ nhắn len đến gốc phượng nhặt tờ tiền lên, phủi sạch bụi, bỏ vào túi áo.

Không khí ồn ào tự nhiên lắng xuống cho tiếng x́ xầm to nhỏ nổi lên. Một nhóm bạn gái tóc duỗi bĩu môi: “Nh́n nhỏ cũng đâu có tệ há, không ngờ...”, “1.000 đồng rách cũng không tha”... Có vài ánh mắt thương hại dơi theo bạn gái nhặt tiền.

Tan buổi thi. Mọi người lục tục ra về. Trời đang chuyển mưa nên bạn nào cũng vội vă. Người bạn gái nhặt tiền dừng xe, lục trong túi áo ra 1.000 đồng ban năy, vuốt thẳng rồi nhẹ nhàng đặt vào nón bà cụ ăn xin ngồi bên lề đường, mỉm cười với bà rồi vội vă ḥa vào ḍng người.

--> Bởi thiệt , đúng là đừng nh́n hay nghĩ xấu về người khác khi chưa biết được mục đích và ư nghĩa việc làm của họ.
"Nếu ta hiểu biết kẻ khác như chính ta th́ những hành động đáng trách và kỳ quặc nhất của họ cũng đáng được tha thứ và tôn trọng." --André Maurois--


Chuyện 34: MẤT XE

Nhà có hai chiếc xe đạp. Mẹ đi dạy hàng ngày phải chạy một chiếc. C̣n lại một chiếc cho nó đi học đại học.

Hơn hai năm đại học trôi qua, lối sống nhộn nhịp ở thành phố đă cuốn hút nó. Những quán nhậu, quán cà phê, quán bi da trở nên quen thuộc đối với nó.

Một buổi tối nó đi bộ về nhà trọ. Mặt buồn xo. Hai đứa bạn cùng pḥng đang học bài bật dậỵ “Xe mày đâu?”. “Mất rồi”. Để giáo tŕnh lên bàn, nó nằm úp mặt vào gối, chẳng buồn nói chuyện. Hai đứa bạn lại gần vỗ về, an ủi.

Cuối tháng nó về quê. Ba mẹ không mắng, chỉ buồn. Ngày đi, ba cho tiền. Nó nhét tiền vào bóp. Một tờ giấy mỏng chợt rơi xuống đất. Mẹ nhặt vội tờ giấy và trả lời thắc mắc của ba :”Hóa đơn thuốc của em, tháng trước em cho con tiền vô t́nh cái hóa đơn bị kẹp vào giữa xấp tiền, may mà c̣n”.

Nó nh́n mẹ, hai ḍng nước mắt lăn dài trên má. Ba đâu biết rằng, cái hóa đơn thuốc mà mẹ nói chính là giấy biên lai cầm chiếc xe đạp của nó.

--> Chuyện này làm ḿnh nhớ lại ngày xưa quá , haha , cũng cúp học đi chơi điện tử , cá độ ăn thua đủ thứ , nhưng được cái chưa... ngu như hắn đi cầm chiếc xe đạp. Mà cũng nhờ vậy mới thấy được ḷng mẹ thương con , sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm.......Cho nên :
"Nếu là con mẹ con cha
Phải cho chí hiếu mới là con ngoan"
nếu ko th́
"Vẳng nghe chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau"

--> mất xe --> đi bộ lang thang bên bờ sông --> nghe vịt kêu ---> nhớ mẹ

Chuyện 35: DẤU CHẤM HỎI

Chiều nắng nhạt. Công viên vắng lặng. Một cô gái mặc áo dài trắng ôm cặp ngồi khuất sau gốc cây. Trên chiếc ghế đá cách cô gái không xa có một cậu bé ăn mặc rách rưới đang thiu thiu ngủ. Một thanh niên đi tới ngồi xuống chiếc ghế đá: "Dậy! Đi chỗ khác ngủ, mau lên!". Giật ḿnh choàng tỉnh cậu bé ngơ ngác hỏi: "Chú bảo ǵ ạ ?" Anh thanh niên gắt: "Tao bảo mày đi ra chỗ khác ngủ".

Ngồi sau gốc cây, cô gái vô t́nh được thấy hết câu chuyện. Cô lẳng lặng xách cặp ra về, bỏ quên một nụ hồng trắng và mảnh giấy nhỏ có những ḍng chữ mà cô đă thuộc ḷng: "Bé con! Anh đoạt giải ba trong cuộc thi đơn ca của trường với bài hát "Dấu chấm hỏi". Chiều nay, anh chờ em trên ghế đá cuối công viên. Sẽ có quà tặng em!". Những tia nắng cuối chiều vỡ oà trên mảnh giấy.

Thằng bé bị đuổi đi về phía gốc cây. Nó nằm xuống cỏ và lại ngủ ngon lành. Nắng xuyên qua kẽ lá rắc lên người thằng bé những đồng tiền vàng lấp lánh. Anh thanh niên bồn chồn đi đi lại lại. Trên tay anh ta, chiếc hộp xinh xắn xanh biếc màu hy vọng. Đột nhiên, anh ta thảng thốt dừng lại nh́n một dấu chấm hỏi nằm c̣ng queo trên thảm cỏ xanh. Đứng lặng hồi lâu, anh ta mới nhẹ nhàng đặt chiếc hộp xanh biếc xuống trước mặt thằng bé rồi ra về.

---> Cái ǵ giả tạo sẽ măi ko bao giờ được quư trọng; và rồi cũng sẽ bị phát hiện khi không thể hiện bằng tấm ḷng chân thật của ḿnh....
Câu chuyện này xin phép được minh hoạ bằng bài hát có thật do nhạc sĩ Thế Hiển sáng tác, bài hát DẤU CHẤM HỎI ???
Bài hát đă làm cho rất nhiều người ko cầm được nước mắt mỗi khi nghe...

“Cha ơi,cha là ai?Mẹ ơi,mẹ là ai?
Đêm khuya bên hè vắng,đứa bé mồ côi đang nằm co ro như dấu chấm hỏi đập giữa cuộc đời.
Cha ơi,cha ở đâu?Mẹ ơi,mẹ ở đâu?
Mưa rơi ôi lạnh quá,gió buốt từng cơn con nằm bơ vơ,nằm mơ một mái nhà có mẹ và có cha.
Tại sao sinh em trong cuộc đời mà sao không cho em t́nh người.
Tại sao em lang thang lạc loài em nào có tội ǵ đâu
Tuổi thơ em không một mái nhà,tuổi thơ em không được đến trường, tuổi thơ em bơ vơ đầu đường xin từng hạt cơm rơi, xin từng hạt cơm rơi
Cha ơi, cha ở đâu.?Mẹ ơi, mẹ ở đâu?
Đêm đêm bên hè vắng,đứa bé mồ côi vẫn nằm đơn côi như dấu chấm hỏi,như dấu chấm hỏi, hỏi giữa cuộc đời.
Cha ơi, cha là ai?Mẹ ơi, mẹ là ai?Cha ơi, cha ở đâu?Mẹ ơi, mẹ ở đâu?......


.............KẾT THÚC TẬP TRUYỆN NGẮN "CỔ TÍCH NGÀY THƯỜNG".........

.....Chương mong là những câu chuyện nhỏ nhỏ này sẽ có thể đi vào ḷng mọi người qua những ư nghĩa riêng của chúng.......

_________________


Có ai biết nỗi ḷng trong đêm vắng
Gió Đông về thấm lạnh cơi ḷng đơn......
Back to top
View user's profile Send private message Visit poster's website Yahoo Messenger
hai_lua_lam_nong
Thành viên
Thành viên


Joined: 04 Feb 2008
Posts: 87

PostPosted: Sun May 04, 2008 11:06 pm    Post subject: Reply with quote

Những chuyện này hay quá Chương ơi
Back to top
View user's profile Send private message
Display posts from previous:   
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> NHỮNG MẪU CHUYỆN NGẮN All times are GMT - 8 Hours
Page 1 of 1

 
Jump to:  
You cannot post new topics in this forum
You cannot reply to topics in this forum
You cannot edit your posts in this forum
You cannot delete your posts in this forum
You cannot vote in polls in this forum


Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group