HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON
DIỄN ĐÀN THÔNG TIN CỦA HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON.
 
 FAQFAQ   SearchSearch   MemberlistMemberlist   UsergroupsUsergroups   RegisterRegister 
 ProfileProfile   Log in to check your private messagesLog in to check your private messages   Log inLog in 

...Do^i chu't suy nghi~ ve` ti`nh ba.n be`.....

 
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> NHỮNG MẪU CHUYỆN NGẮN
View previous topic :: View next topic  
Author Message
cyt0638
Thành viên
Thành viên


Joined: 22 Jan 2008
Posts: 273

PostPosted: Wed May 14, 2008 10:25 pm    Post subject: ...Do^i chu't suy nghi~ ve` ti`nh ba.n be`..... Reply with quote

Ba Bà Hoàng Hậu

Ngày xửa, ngày xưa, có một ông vua trẻ. Đức vua cai trị một vương quốc giàu có, xinh đẹp, nhưng đẹp nhất có lẽ là ba bà hoàng hậu của đức vua.
Ba vị hoàng hậu này vừa có sắc lẫn có tài, nên cả ba đều được đức vua sủng ái như nhau, " Mỗi người một vẻ, mười phần vẹn mười".
Cho đến một hôm, nhà vua bỗng nảy ra một ư nghĩ: Trong ba mỹ nhân này thế nào cũng có một người tuyệt diễm hơn hai người kia, nhưng ta không tài nào nhận ra được, có lẽ v́ ḿnh nh́n măi nó quen mắt đi chăng? Hay là ta hỏi ư kiến bọn cung phi vậy".

Đức vua bèn mở cuộc trưng cầu dân ư tại hậu cung để t́m xem trong ba mỹ nhân ai là người đẹp nhất. Kết quả cũng không lấy ǵ làm sáng sủa cho lắm, v́ ai cũng cho rằng cả ba vị hoàng hậu đều đẹp ngang nhau. Kẻ tám lạng, người nửa cân vậy.

Nhà vua lại đem nội vụ ra bàn với đ́nh thần. Kết quả cũng tương tợ như trên. Quan tể tướng khuyên đức vua nên dừng cuộc giảo nghiệm lại, v́ e nó chẳng ích lợi ǵ mà đôi khi mang đến hậu họa khó lường được.
Thay v́ nghe lời khuyên sáng suốt của vị trung thần lăo thành ấy th́ đức vua của chúng ta lại nổi cơn thịnh nộ, truyền lịnh cho quan tể tướng phải giải quyết cho xong công việc trong ṿng ba hôm. Sau một lúc im lặng, quan tể tướng kính cẩn tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, thần trộm nghĩ rằng, bọn hạ thần chỉ sở trường về chuyện cung kiếm văn thơ, c̣n chuyện đẹp xấu tướng hảo ra sao th́ chắc phải nhường cho các vị bốc sư nổi tiếng. Hay là bệ hạ cho vời y vào, y sẽ phân biệt rơ ràng hơn không?
Nhà vua nguôi giận. Một ông thầy bói được lập tức triệu vào cung để chiêm ngưỡng dung nhan ba người đẹp. Vị bốc sư không chịu cho biết kết quả ngay mà xin khất lại ngày hôm sau để về "tra tự điển" lại.

Lăo bốc sư đi rồi, quan tể tướng bèn tâu nhỏ với đức vua:
- Muôn tâu thánh thượng! Hạ thần trộm nghĩ rằng qúi đức bà, mỗi người có một vẽ đẹp riêng, tùy theo nhăn quan và sở thích của từng người. Ư kiến của chúng thần có thể bất đồng nhau, nhưng v́ sợ uy quyền của quí đức bà, nên bọn hạ thần không dám nói lên ư kiến của ḿnh mà chỉ kết luận chung chung rằng, cả ba đức bà đều tài sắc như nhau. Nếu thần không lầm th́ lăo bốc sư này cũng lâm vào một t́nh thế khó xử như bọn hạ thần, nên lăo mới xin khất lại vào ngày mai đó thôi.
- Thế th́ khanh giải quyết bằng cách nào?
- Muôn tâu! Ngu thần có một kế mọn là bệ hạ giả mạo bức thư, kư tên của ba đức bà, hẹn lăo ấy đến ba địa điểm riêng. Nếu y đến địa điểm nào th́ đức bà ấy sẽ là người đẹp nhất.
- Hay lắm, khanh hăy thi hành ngay cho trẩm.
Ba bức thư tức tốc được gởi đi và lăo bốc sư đi đến chỗ hẹn với bà hoàng đẹp nhất.
Đức vua truyền lệnh chém đầu lăo thầy bói ... Và từ đó ngài đặc biệt sủng ái vị hoàng hậu vào chung kết nầy.
Hai bà hoàng hậu c̣n lại vô cùng tức tối, họ âm mưu với nhau dùng độc dược giết chết bà hoàng hậu đẹp nhất.

Chuyện bại lộ, đức vua truyền lệnh xử tử luôn hai bà hoàng hậu c̣n lại.
Ba vị hoàng hậu xinh đẹp nhất nước đều chết hết, đức vua c̣n lại một ḿnh để thấy hoàng cung sao mà trống trải lạnh lẽo, bất kể Xuân Hạ Thu Đông.

Mọi người thân mến!

Vạn pháp trên thế gian này, mỗi pháp đều có một đặc tính riêng, nhưng khi chúng ta bắt đầu "ưu tiên một" cho pháp nào, tức là để tâm vào nó, th́ sự việc bắt đầu trở nên rắc rối. Chớ xen vào phân biệt để tự chuốc khổ cho ḿnh và làm di hoạ cho người chung quanh.

Cũng thế, trong cuộc tương giao với bạn bè lân cận, mỗi người bạn của chúng ta đều mang một cái tính riêng biệt, chiếm một vị trí, cách thế khác nhau, chẳng ai giống ai. Và chúng ta cũng khó mà kết luận rằng ai quan trọng hơn ai. Mùa Xuân có hoa lan, mùa Thu có hoa cúc, mỗi loài hoa đều có hương sắc riêng của nó, không thể nào bắt loại hoa này phải bắt chước hoa kia được. Anh em có thấy rằng số phần rủi ro luôn luôn đến với người mà chúng ta đặc biệt ưu ái hay không?

Vậy th́, ta có nên ngu muội đem cái ư thức phân biệt của ḿnh xen vào các mối tương giao ấy, để cảm thấy cuộc đời này sao mà lạnh lẽo bất kể bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông hay không?

_________________


Có ai biết nỗi ḷng trong đêm vắng
Gió Đông về thấm lạnh cơi ḷng đơn......
Back to top
View user's profile Send private message Visit poster's website Yahoo Messenger
Display posts from previous:   
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> NHỮNG MẪU CHUYỆN NGẮN All times are GMT - 8 Hours
Page 1 of 1

 
Jump to:  
You cannot post new topics in this forum
You cannot reply to topics in this forum
You cannot edit your posts in this forum
You cannot delete your posts in this forum
You cannot vote in polls in this forum


Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group