HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON
DIỄN ĐÀN THÔNG TIN CỦA HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON.
 
 FAQFAQ   SearchSearch   MemberlistMemberlist   UsergroupsUsergroups   RegisterRegister 
 ProfileProfile   Log in to check your private messagesLog in to check your private messages   Log inLog in 

-20 thang 11-Ngay Nha Giao Viet Nam- Ho^`i ky' nhieu ky`

 
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> TÂM T̀NH
View previous topic :: View next topic  
Author Message
cyt0638
Thành viên
Thành viên


Joined: 22 Jan 2008
Posts: 273

PostPosted: Thu Nov 20, 2008 11:28 pm    Post subject: -20 thang 11-Ngay Nha Giao Viet Nam- Ho^`i ky' nhieu ky` Reply with quote

...Trong một không khí trầm lắng nhưng dạt dào cảm xúc, ḥa ḿnh vào truyền thống “tôn sư trọng đạo” của những “tâm hồn Việt”, tôi rất muốn viết lên đây vài cảm xúc riêng về ngày 20 tháng 11--- “Ngày nhà giáo Việt Nam”..... Như để ôn lại những kỷ niệm của một thời để nhớ, và là một lời tri ân sâu sắc gửi đến những thầy giáo , những cô giáo xưa kia nơi quê nhà .....

“Dẫu đếm hết sao trời đêm nay. Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi. Nhưng ngàn năm, làm sao em đếm hết công ơn người thầy....”

“Bất chợt nghe bài hát “Người thầy”, bài hát với giai điệu thật chân t́nh và giàu h́nh ảnh gợi nhớ ngày xưa. Âm nhạc đă dẫn dắt ta về với kư ức xa xưa, về với những người thầy , những cô giáo ngày trước. Có những người nghiêm khắc, có những người dịu hiền, có những người c̣n lại và cả những người có lẽ đă đi xa .... “

“Sang sông phải bắt cầu kiều, muốn con hay chữ phải yêu mến thầy ...”

“Mong sao câu hát ru ngày nào sẽ đến được với mọi người, cả những người thành đạt hoặc những người vô danh, để ai cũng có thể t́m lại những khoảnh khắc hạnh phúc vô tư nhất của đời người, t́m lại chính ḿnh trong ṿng tay của kư ức, bên cạnh trường lớp, thầy cô và bạn bè ..... “

---------------------------------------------------------------

Vậy là đúng 18 năm, kể từ ngày tôi nói bập bẹ những tiếng đầu tiên trong đời. Từ tiếng ba, tiếng mẹ thân thương đến tiếng thầy, tiếng cô yêu quư.

“Mai sau lớn lên người, làm sao có thể nào quên ngày xưa thầy dạy dỗ, khi em tuổi c̣n thơ ....”

.......Mẫu giáo -- mầm-chồi-lá --

Những h́nh ảnh về thời gian đó tuy không lạ lẫm, nhưng lại mờ mờ như sương buổi sớm...??? Ừ, có lẽ vết bụi thời gian đă phủ kín một vùng kư ức của tôi về những ngày đầu tiên đó, những ngày đầu tiên có trường, có lớp, có thầy, có cô, và có bạn .....

Trong bức tranh mờ ảo về ngày xưa đó, không hiểu sao tôi vẫn nhận ra những h́nh ảnh thân thuộc của chiếc cầu tuột, cái hồ cá, và cả tủ sách hồi nào. Nhưng quan trọng hơn hết, h́nh ảnh của hai người cô đă thương yêu chúng tôi vẫn c̣n trong tôi, dù không nguyên vẹn sau bao năm dài.
Cô Thanh, tóc ngắn, và đó là tất cả những ǵ tôi nhớ được về người đă dạy cho chúng tôi những kiến thức đầu tiên trong đời.
Người cô thứ 2, cô Hải, dáng người ốm ốm, tóc dài hơn vai, cô đă chăm lo cho “đám nhóc” mầm non chúng tôi từng miếng ăn, từng giấc ngủ trưa với sự ân cần, chu đáo của một người mẹ ở trường.
Dù không c̣n nhớ rơ về khuôn mặt các cô, nhưng tôi nhớ rơ 2 cô là các giáo viên kiên nhẫn khi chúng tôi lười biếng không chịu học, và luôn dịu dàng chỉnh sửa khi chúng tôi phá phách, không nghe lời.
Sau ngần ấy năm, khi mà ngôi trường mầm non thân yêu thuở nào trở thành “Văn pḥng ủy ban nhân dân thành phố”, khi mà đám nhóc loắt choắt ngày trước mỗi đứa theo một nẻo đường khác nhau, gánh trên vai một sứ mạng của riêng cuộc đời ḿnh, liệu có ai trong chúng tôi ngoảnh lại và thầm hỏi: “Cô ơi, bây giờ các cô ở đâu ? Các cô sống thế nào? Các cô có c̣n nhớ các con không ?”

....Muốn lắm những cành bông để dành tặng cho hai cô giáo đầu đời trong ngày 20/11, như cách đây 18 năm tôi đă từng làm ......

.....Cấp Tiểu Học -- lớp 1 , lớp 2 , lớp 3 , lớp 4 , lớp 5 --

“Tạm biệt búp bê thân yêu ! Tạm biệt gấu Misa nhé ! Tạm biệt thỏ trắng xinh xinh ! Mai tôi vào lớp 1 rồi, nhớ lắm .... quên sao được .... trường mầm non thân yêu ....!!!! ”

Giă từ căn pḥng học với nhiều đồ chơi, tạm biệt chiếc giường ngủ trưa với đầy gối ôm, búp bê, thú bông ...v...v... chúng tôi vác balô, tập sách, bút mực hành quân vào .... tiểu học.

----Lớp 1 ----- Năm đầu tiên ở “đơn vị” mới, cả đám nhóc chúng tôi như một đạo quân ô hợp ( tập trung từ tứ xứ, ở tất cả các trường mầm non trong thành phố ). Và vị “tướng quân” chỉ huy chúng tôi năm đó là thầy Phú, với dáng người không cao, nh́n hơi “phát tướng” th́ phải ( đối với tôi thôi, v́ lúc ấy người tôi như cây tre, vừa ốm vừa xanh xao. Có lần đi chụp h́nh cạnh bụi tre trong Sở Thú, nh́n h́nh tôi không biết đâu là tre, đâu là tôi, hichic ).
Tôi không có nhiều kỷ niệm với thầy, v́ khi đó c̣n quá nhỏ, và v́ khi ấy cũng chưa .... có ǵ để nhớ. Duy chỉ có một việc mà tôi không bao giờ quên, đó là khi thầy Phú bắt tôi đưa hai tay thẳng lên trời rồi đánh tôi bằng .... cán chổi quét nhà. Đánh tôi đến mấy phát tôi cũng không nhớ, nhưng chỉ nhớ là sau đó, khi chúng tôi ăn cơm trưa, các bạn tôi ăn trứng chiên chan nước tương c̣n tôi th́ ăn trứng chiên chan ... nước mắt.
Có lẽ mọi người sẽ nghĩ thầy tôi ác, nhưng không đâu, bây giờ nghĩ lại, nếu lúc đó thầy đánh tôi bằng cán ... súng cũng c̣n đúng chứ nói ǵ cán chổi. Số là tôi đă chọc phá, thậm chí đă đánh một bạn gái bị bệnh “thiểu năo” trong lớp đến phát khóc ( căn bệnh thiếu máu khiến cho con người có khi b́nh thường, nhưng khi có cảm xúc vui, buồn vào là lại “không b́nh thường”, mất ư thức không điều khiển được bản thân ).
Có lẽ do quá thương hoàn cảnh Bảo Trân ( tên bạn gái đó, nếu tôi nhớ không lầm ) nên thầy Phú đă nặng tay với tôi. Lúc thầy đánh tôi, tôi khóc rống to, c̣n thầy chắc đă khóc thầm lặng lẽ, v́ ....
V́ sau đó, khoảng vài tháng, Bảo Trân nghỉ học luôn, không tới trường nữa, không ai biết bạn ấy đi đâu, gia đ́nh bạn ấy về đâu, nhưng chúng tôi không c̣n thấy bạn ấy nữa ....
...Vài tháng sau nữa, thầy Phú cũng nghỉ dạy lớp tôi, chúng tôi không biết v́ sao. Lúc nghe tin thầy nghỉ dạy, tôi đă khóc, dù không ai đánh nhưng tôi cũng khóc. V́ sao tôi khóc, tôi cũng không nhớ lắm, nhưng chắc v́ giận ḿnh đă làm thầy buồn với sự chọc phá bạn Bảo Trân ngày trước ...
... 16 năm trôi qua, tôi vẫn c̣n nợ thầy Phú, nợ Bảo Trân ngàn ngàn lời xin lỗi không biết bao giờ có cơ hội được thứ tha ....

“Nhớ khi bé tôi hay lầm lỗi....luôn có thầy d́u nâng bước chân. Phải sống cho trái xanh không cằn cỗi. Sống cho trái tim không lạc lối ..... luôn ghi nhớ công ơn thầy tôi .....”

----Lớp 2----Rồi năm sau, khi chuyển lên “tuyến trên”, chúng tôi được chỉ đạo bởi thầy Tú, một người khá vừa tầm, ốm, và hơi ... đẹp trai th́ phải ( tôi chỉ c̣n nhớ mang máng khuôn mặt thầy với mái tóc chẻ giữa mà thôi ).
Trong muôn vàn kỷ niệm thời tiểu học th́ năm lớp 2 đến với tôi có lẽ là mờ ảo nhất. Không hiểu thế nào mà tôi lại không hề có một kư ức ǵ sâu đậm về năm đó, ngoại trừ việc bị .... đuổi khỏi lớp v́ làm mất trật tự.
Nếu như năm lớp 1 tôi được thầy Phú dạy dỗ với chủ trương "nghĩa bất dung t́nh", th́ năm lớp 2 của thầy Tú tôi trở thành "oan Thị Kính" thứ thiệt. Nhưng cũng nhờ cái oan khuất đó mà tôi không bao giờ quên thầy Tú, một người rất tâm lư và thấu đáo mọi việc dù không cần hỏi rơ......
...Đang giờ học, không biết Phương Ngọc ( cô bạn ngồi bên tôi năm ấy, khá xinh xắn lúc bấy giờ ) bơm mực thế nào mà để lọ “mực tím mồng tơi” của bạn ấy rơi xuống sàn lớp cái xoảng. Khi đó, cả lớp với thầy Tú đều giật ḿnh, sàn lớp th́ chuyển màu từ trắng sang màu “tím hoa sim”, c̣n mặt của tôi với Phương Ngọc chuyển từ b́nh thường sang “xanh đọt chuối”. Hỡi ôi, không hiểu xui khiến thế nào mà khi thầy Tú hỏi tại sao, tôi lại nổi máu “anh hùng rơm” tự nhận v́ ḿnh giành lọ mực nên mới rớt như vậy. Vậy là tôi được tự do ra ngoài .... úp mặt vào tường đến hết tiết học. Không rơ “ḍng máu anh hùng” trong tôi được đánh thức v́ sự dễ thương của Phương Ngọc hay v́ bệnh tim của bạn ấy. V́ biết bạn ấy bị bệnh tim từ nhỏ nên tôi không muốn bạn ấy sợ và lo lắng, cộng với kỷ niệm buồn của Bảo Trân năm trước cứ theo tôi dai dẳng, nên tôi quyết định “chết thế” để bảo vệ cô bạn của ḿnh. V́ khi đó tôi nghĩ con gái nếu sợ sẽ bị ... đau tim, mà tim Phương Ngọc lại yếu nên tôi mới “liều” một phen.
Cũng may cho tôi, đúng là “ở hiền gặp lành”, có lẽ thấy tôi bị phạt mà lại tươi tỉnh, không âu sầu nên thầy Tú đoán được là tôi làm “Lê Lai cứu Lê Lợi”, nhưng với sự tinh tế của ḿnh, thầy không ḍ hỏi thêm nữa. Sau chừng 15 phút, thầy đă kêu tôi vào lớp lại và không bắt tôi viết bản kiểm điểm ( h́nh phạt cơ bản nhưng vô dụng nhất lúc bấy giờ ) như mọi khi. Có lẽ thầy hiểu tôi và không giận tôi. C̣n tôi, khi nhận được ánh mắt cảm kích của Phương Ngọc, tôi vô cùng sung sướng với vai “anh hùng cứu mỹ nhân” của ḿnh.

"Tuổi thơ trôi như giấc mơ, kỷ niệm ngày xưa đă qua đâu ngờ. Một thời học sinh dấu yêu....nào ai qua đi không ǵ luyến lưu....."


.....c̣n tiếp.....

Tuy đang chất chứa cảm xúc dạt dào, nhưng sợ độc giả sẽ "bội thực chữ nghĩa" nên tác giả thiết nghĩ không nên gửi một lúc cả bộ..... xin đợi kỳ tiếp theo của tập truyện "Tản mạn ngày Nhà Giáo".....
_________________


Có ai biết nỗi ḷng trong đêm vắng
Gió Đông về thấm lạnh cơi ḷng đơn......
Back to top
View user's profile Send private message Visit poster's website Yahoo Messenger
hai_lua_lam_nong
Thành viên
Thành viên


Joined: 04 Feb 2008
Posts: 87

PostPosted: Sat Nov 22, 2008 12:33 am    Post subject: Reply with quote

Rolling Eyes
Back to top
View user's profile Send private message
YNL
Thành viên
Thành viên


Joined: 20 Jan 2008
Posts: 224
Location: PTLD

PostPosted: Sat Nov 22, 2008 10:40 pm    Post subject: Reply with quote

Ôi sau nhớ cái thời áo vải cờ đào quá.... ủa lộn. Ôi sau nhớ cái thời áo trắng học tṛ quá hic hic hic....


YNL
_________________
1T = 3T ==>> Chử tâm kia mới bằng 3 chử tài.
Back to top
View user's profile Send private message AIM Address Yahoo Messenger MSN Messenger
thienus20
Thành viên
Thành viên


Joined: 31 Jan 2008
Posts: 245
Location: portland

PostPosted: Thu Dec 04, 2008 12:03 pm    Post subject: qua da da lươn Reply with quote

da da lươn
Back to top
View user's profile Send private message Visit poster's website Yahoo Messenger
Display posts from previous:   
Post new topic   Reply to topic    HỘI THÁNH TIN LÀNH HY VỌNG, PORTLAND OREGON Forum Index -> TÂM T̀NH All times are GMT - 8 Hours
Page 1 of 1

 
Jump to:  
You cannot post new topics in this forum
You cannot reply to topics in this forum
You cannot edit your posts in this forum
You cannot delete your posts in this forum
You cannot vote in polls in this forum


Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group